Hành Trình Tự Lái Qua Tuyến Tây Tạng Hoa Nam - ban ca doi thuong
Sau khi hoàn thành công việc ở Vũ Hán vào ngày 4, tôi quyết định lái xe thẳng đến tỉnh An Huy, nơi có huyện泾Xuyên (Jingxian). Kế hoạch ban đầu của tôi là dành ít thời gian để khám phá vùng đất này trước khi tiếp tục hành trình.
Ngày 5, tôi ghé thăm cổ trấn Tra Ji (Chaji), một thị trấn cổ mang nét kiến trúc truyền thống. Dù nhìn chung không quá khác biệt so với các thị trấn cổ khác ở Giang Nam, nhưng điểm đặc biệt nhất ở đây chính là sự hiện diện đông đảo của sinh viên mỹ thuật đến thực tập vẽ tranh. Theo lời kể của chủ quán cà phê “Trú Niệm”, Tra Ji nổi tiếng là “Làng Viết Sinh Đầu Tiên Của Trung Quốc” nhờ khung cảnh thiên nhiên độc đáo. Vị trí của quán cà phê Trú Niệm thật sự lý tưởng - nằm dọc theo dòng suối, đối diện là con đường chính của thị trấn cổ. Đây là địa điểm tuyệt vời để dừng chân nghỉ ngơi và quan sát dòng người qua lại.
Không có kế hoạch cụ thể trước khi rời khỏi Tra Ji, tôi tình cờ phát hiện trên mạng xã hội về “Tuyến Tây Tạng Hoa Nam” - một cung đường mà bất kỳ người yêu thích tự lái nào cũng sẽ mê mẩn. Đặc biệt nạp tiền bằng sms hơn, tuyến đường này dẫn hướng về phía Đông, rất thuận tiện cho hành trình trở về Hàng Châu.
Tuy nhiên, ngày 6 trời đổ mưa lớn tại khu vực này, nên tôi quyết định ở thêm một đêm ở Jingxian để chờ thời tiết tốt hơn. Rất may mắn, ngày 7 trời nắng đẹp rực rỡ.
Tuyến đường dài khoảng 120km này mang đến trải nghiệm đầy thử thách với những khúc cua gấp cực kỳ thú vị. Với kỹ năng hạn chế của mình khi điều khiển chiếc xe số tay Civic, đôi lúc tôi phải chuyển sang số thấp mới có thể vượt qua được các đoạn cua khó.
Công tác xây dựng và phát triển dọc theo tuyến đường này thật sự đáng kinh ngạc. Ngoài phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, còn có nhiều điểm du lịch nhân tạo cùng vô số homestay xinh đẹp. Nếu có đủ thời gian, đây quả thực là nơi lý tưởng để lưu trú vài ngày.
Đối với những ai chỉ muốn tận hưởng vẻ đẹp của con đường, hai bên đường có bố trí nhiều bãi đỗ xe và điểm quan sát. Tôi thường xuyên phải dừng lại để chiêm ngưỡng cảnh sắc hoặc chụp ảnh kỷ niệm. Có đôi lần sau khi dừng ở một điểm, tôi lại phát hiện ra chỗ dừng tiếp theo còn đẹp hơn. Mặc dù vậy, toàn bộ hành trình dài 120km vẫn có thể hoàn thành trong một ngày, kể cả khi đi chậm rãi như thế. Tôi bắt đầu từ 9 giờ sáng và đến lối ra Ninh Quốc vào khoảng 4 giờ chiều.
Phần hấp dẫn nhất của chuyến đi chính là “Sáu Khúc Cua” ở Jingxian. Khi di chuyển từ Jingxian đến Ninh Quốc, sáu khúc cua này thuộc phần đường lên dốc, càng làm tăng thêm sự kịch tính. Ở cuối đoạn đường này có một điểm quan sát rộng lớn với nhiều dịch vụ thương mại như quán cà phê, các quầy ăn nhẹ và sản vật địa phương.
Quán cà phê mang tên “Trạch Dã Sơn Phong” đã phục vụ tôi một ly cà phê macchiato hương quế thơm ngon. Nghĩ mà thấy, làm việc tại quán cà phê này chắc hẳn là một niềm hạnh phúc. Nơi đây tuy cách xa những đô thị lớn, nhưng vẫn giữ được kết nối đặc biệt với chúng thông qua khách hàng đa phần đều đến từ các thành phố lớn. Khách du lịch tự lái luôn dừng chân tại đây, đảm bảo lượng khách ổn định. Chỉ trong thời gian ngắn tôi đợi, chủ quán đã bận rộn liên tục.
Dọc theo tuyến đường này có rất nhiều thôn trấn nhỏ. Việc xây dựng tuyến đường này chắc chắn nhằm mục đích giải quyết vấn đề đi lại cho cư dân địa phương. Khó có thể tưởng tượng cuộc sống của họ trước khi tuyến đường này xuất hiện. Nhưng điều đáng khen ngợi hơn cả là chính quyền địa phương đã biến con đường đơn thuần phục vụ đi lại trở thành tuyến du lịch vàng, vừa cải thiện đời sống người dân vừa thúc đẩy kinh tế địa phương.
Theo báo cáo, tuyến đường này ban đầu chỉ nổi tiếng nhỏ trong cộng đồng du lịch tự lái. Sau khi chính quyền nhận thấy tiềm năng, họ đã tích cực phát triển các nguồn tài nguyên du lịch dọc theo tuyến đường với concept “Tây Tạng Hoa Nam”. Đến năm 2016-2017, tuyến đường này đã trở nên cực j88 online kỳ phổ biến.
Một yếu tố quan trọng giúp tuyến đường này thành công chính là vị trí gần khu vực tam giác kinh tế Giang Nam. Từ Ninh Quốc, chỉ mất khoảng 170km để về Hàng Châu và khoảng 300km để đến Thượng Hải. Đây đều là những khoảng cách rất hợp lý cho các chuyến du lịch tự lái. Thực tế, An Huy luôn là tấm gương tiêu biểu trong phát triển du lịch nhờ lợi thế địa lý này. Đối với những người lao động ở khu vực tam giác Giang Nam, An Huy thường là lựa chọn lý tưởng cho các kỳ nghỉ ngắn.
Trong suốt chuyến đi, tôi nhận ra rằng đôi khi việc đi trên những con đường huyện nhỏ có thể mang lại những bất ngờ thú vị. Ví dụ như khi đến Chaji, tôi đã rời cao tốc sớm và đi qua một đoạn đường huyện. Tại một khúc cua, tôi bất ngờ phát hiện ngôi nhà dưới kia. Ngôi nhà này dường như đã bị bỏ hoang, nhưng nếu có thể làm việc từ xa, tôi thực sự muốn thuê nó để ở lại đây. Hoặc nếu đi bằng xe RV, tôi chắc chắn sẽ dừng lại ở đây vài đêm.
Tôi đã ghi nhớ địa danh này - đó là thôn Thượng Thản, xã Hou An, huyện Hou An.